Nhân đọc một bài thơ của Hữu Thỉnh Trần Vấn Lệ
Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015
“Tôi hỏi Người: Người sống với nhau như thế nào?
Tôi hỏi Người: Người sống với nhau như thế nào?
Tôi hỏi Người: Người sống với nhau như thế nào?”
Hữu Thỉnh có một bài thơ.(*)
Tựa đề là Hỏi.
Bài thơ có Chín câu.
Câu đầu hỏi Đất.
Câu thứ Hai, Đất trả lời
Câu thứ Ba, hỏi Nước.
Câu thứ Tư, Nước trả lời.
Câu thứ Năm, hỏi Cỏ.
Câu thứ Sáu, Cỏ trả lời.
Câu Thứ Bảy, Thứ Tám, thứ Chín, hỏi Người.
Không có câu thứ Mười.
Không có câu trả lời.
Bài thơ đó nhiều
người đọc, khen.
Không ai dám chê.
Mà không nên chê.
Chuyện bình thường nếu không có bài thơ đó.
Chuyện cũng bình thương thôi khi không ai dám chê.
Bởi, coi như không có gì cả.
Đó, là chuyện không lạ.
Bởi chuyện xã hội chủ nghĩa nào mà thi sĩ viết ra cũng đều quen.
Có điều không dễ gì quen tác giả.
Ngay Hoàng Cầm khi nói về chiếc lá.
Tác giả đâu có biết lá nào là Lá Diêu Bông!
Hoàng Cầm ngông? Cứ nghĩ là Hoàng Cầm ngông!
Khi Hữu Thỉnh hỏi Người, người nào tác giả đã hỏi?
Nếu ta quen tác giả
Hỏi chớ Người là Ai?
Chắc chắn tác giả cười…
Trái đất có sáu bảy
tỉ con người
Viết chữ thường còn không ai biết ai
Viết chữ hoa, tìm hoài vô vọng!
Trong đời sống, không ai muốn chết chung.
Sống đối xử với nhau thế nào
Trả lời sao cho phải?
Đinh Hùng có thơ hay hết biết:
“Đi bên nhau không phải là Đôi Vợ Chồng
Tay cầm tay không phải là Đôi
Tình Nhân”
Hỏi làm chi mà ngại
ngùng nếu đáp?
Cõi Vô Thường, cái ngáp cũng nên thơ!
Sông chảy cùng nhau
còn có hai bờ
Núi chung một dãy có ngọn cao ngọn thấp.
Chúng ta sống phải có ngăn có nắp
Ai hỏi gì ta, ta quay mặt làm lơ!
Cảm ơn Hữu Thỉnh có
bài thơ
Không cần câu trả lời nào cuối cùng là cần thiết.
Điều kiện Đủ thấy rõ ràng khi chết:
“Cõi Con Người Là Một Cõi Trống Không”
Đất tôn nhau. Nước
làm đầy nhau. Cỏ đan vào nhau.
Người xa nhau…
Coi như chim xa rừng…
Câu trả lời về Người, cuối cùng, là đó!
(*) Nguyên văn bài thơ của Hữu Thỉnh
Biên soạn: B.T.D
All comments [ 0 ]
Your comments