Hướng dẫn ôn tập kiển tra học kì I môn Ngữ Văn năm học 2016- 2017
Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2017
Ngữ liệu phần I: Đọc hiểu
1. Ngữ liệu 1: Hãy đặt ly xuống
Một giảng viên đang thuyết giảng
về cách quản lý sự căng thẳng. Ông giơ một ly nước và hỏi các sinh viên: “Các
bạn nghĩ ly nước này nặng bao nhiêu?”
Mọi người đều nghĩ ly nước ấy nặng khoảng 200 gram đến 500
gram.
Người thầy nói tiếp: “Khối lượng nặng bao nhiêu không quan
trọng. Điều quan trọng là chúng ta cầm ly này trong bao lâu?
Nếu tôi cầm nó trong một phút thì không thành vấn đề gì.
Nếu tôi cầm nó trong một giờ sẽ cảm thấy mỏi tay.
Và nếu tôi cầm nó trong một ngày các bạn phải gọi xe cấp cứu
cho tôi đấy.
Như vậy, với cùng một khối lượng, nhưng chúng ta mang càng
lâu thì nó sẽ càng nặng hơn”.
Nếu chúng ta luôn mang theo gánh
nặng bên mình, rồi một ngày nào đó, chúng ta sẽ không thể tiếp tục được nữa,
gánh nặng càng lúc càng nặng hơn. Thỉnh thoảng khi đuối sức thì bạn hãy đặt
gánh nặng xuống nghỉ ngơi rồi bạn sẽ được tiếp thêm sức mạnh để tiếp tục công
việc của mình. Và bạn sẽ đi được xa hơn.
(Dẫn theo, Hạt giống tâm hồn: Từ những điều bình
dị, NXB Tổng hợp TP. HCM)
2.
Ngữ
liệu 2:
HÁT QUỐC CA
Quốc kì là cờ của một
nước, quốc ca là bài hát chính thức của một nước. Nước nào cũng có quốc kì, quốc
ca. Ghi nhận vinh quang của vận động viên một nước được giải thưởng trong các
cuộc thi đấu quốc tế, người ta kéo cờ và cử quốc ca nước đó. Đàm phán giữa các
đoàn đại biểu của hai hay nhiều quốc gia, người ta đặt cờ của mỗi nước trước
đoàn đại biểu của nước đó. Mỗi người dân chào cờ và hát quốc ca để luôn nhớ tới
đất nước mình.
Trước
đây, trong doanh trại quân đội, trong các trường học, hằng ngày hoặc buổi sáng
ngày đầu tuần, anh chị em tập hợp lại chào cờ và hát quốc ca. Nhưng không hiểu
tại sao bây giờ nhiều trường học lại sao nhãng. Rồi bước vào thời “hiện đại” hoặc
là có dàn nhạc thay thế trong các buổi lễ trọng thể, hoặc là phát băng cát - sét
ghi quốc ca. Vì vậy có nơi đã nhầm lẫn khi định bấm băng quốc ca mà lại phát ra
một bài gì đó làm cho mất vẻ trang nghiêm.
Đi
thăm một số nước, thấy nước nào người ta cũng rất quan tâm tới chuyện chào quốc
kì và hát quốc ca mỗi buổi sáng, mà là hát chứ không được mở băng nhạc. Ở nhiều
cuộc lễ long trọng, có quân nhạc cử quốc thiều, nhưng có ông tổng thống vẫn mấp
máy môi hát quốc ca của nước mình theo tiếng nhạc; có nơi cử một danh ca cỡ nhất
nước hát quốc ca trong lúc chào cờ, và ngay vận động viên khi nghiêm chỉnh chào
cờ nước mình mỗi lần đoạt giải cũng thấy họ hát quốc ca nước họ theo dàn nhạc của
nước chủ nhà. Những lúc đó, mình thấy yêu thêm bạn bè, vì cùng sống với nhau
trong một cộng đồng nhân loại nhưng mỗi người có một Tổ quốc, một quê hương để
mà nhớ, mà yêu, mà xây dựng, mà bảo vệ.
Chúng
tôi được biết là ở một số nơi đã quyết định khôi phục và thực hiện nghiêm chỉnh
lễ chào cờ. Mà là hát chứ không được mở băng. Chúng tôi rất hoan nghênh quyết định
đó.
Không
phải chuyện hình thức đâu. Mỗi lần, đứng trước lá cờ Tổ quốc, hát bài ca Tổ quốc,
mọi người sẽ nhớ mình là người của nước nào để hết lòng vì Tổ quốc, quê hương
(Theo Bình luận báo chí thời kì đổi mới - Hữu
Thọ, NXB Giáo dục, 2000)
3.
Ngữ
liệu 3
"… (1) Thật vậy, Nguyễn Du, đại thi hào của dân tộc từng viết: “Sách vở đầy bốn vách/ Có mấy cũng
không vừa”. Đáng tiếc, cuộc sống hiện nay dường như “cái đạo” đọc sách cũng dần phôi pha. Sách in
nhiều nơi không bán được, nhiều nhà xuất bản đóng cửa vì thua lỗ,
đặc biệt sách bị cạnh tranh khốc liệt
bởi
những phương tiện
nghe nhìn như ti vi, Ipad, điện thoại Smart, và hệ thống sách báo điện tử trên
Internet. Nhiều gia đình giàu có thay tủ sách bằng tủ ...
rượu
các loại. Các thư viện lớn của
các thành phố hay của tỉnh cũng chỉ hoạt động cầm chừng, cố duy trì sự tồn tại.
...(2) Bỗng chợt nhớ khi xưa còn bé,
với
những quyển sách giấu trong áo, tôi có thể đọc sách khi chờ mẹ về,
lúc nấu nồi cơm, lúc tha thẩn trong vườn, vắt
vẻo trên cây, lúc chăn trâu, lúc chờ xe
bus... Hay hình ảnh
những công dân nước Nhật mỗi người một quyển sách trên tay lúc ngồi chờ tàu xe, xem hát, v.v...
càng
khiến chúng ta thêm yêu mến và khâm phục. Ngày nay, hình ảnh ấy đã bớt đi nhiều, thay vào đó là cái máy tính
hay cái điện thoại di động. Song sách vẫn luôn cần thiết, không thể thiếu trong cuộc sống phẳng hiện nay...”
(Trích “Suy nghĩ về đọc sách” – Trần Hoàng Vy, Báo Giáo dục & Thời đại, Thứ hai ngày 13.4.2015)
.
4. Ngữ liệu 4
“Cuộc sống riêng không biết đến điều gì xảy ra ngoài ngưỡng cửa nhà mình là một cuộc sống nghèo
nàn, dù nó có đầy đủ tiện nghi đến đâu đi nữa. Nó giống như một mảnh vườn được chăm sóc cẩn thận, đầy
hoa thơm sạch sẽ và gọn gàng.
Mảnh vườn này có thể làm chủ nhân của nó êm ấm một thời gian dài, nhất là khi lớp rào bao quanh không còn làm họ vướng mắt nữa. Nhưng hễ có một cơn giông tố nổi lên là cây
cối sẽ bị bật khỏi đất, hoa sẽ nát và mảnh vườn sẽ xấu xí hơn bất kì một nơi hoang
dại nào. Con người không thể hạnh phúc với một hạnh phúc mong manh như thế. Con người cần một đại dương
mênh mông bị bão táp làm nổi
sóng nhưng rồi lại phẳng lì và
trong
sáng như trước. Số phận của những cái tuyệt đối
cá nhân không bộc lộ ra khỏi bản thân, chẳng có gì đáng thèm muốn”
[Theo A.L.Ghec-xen, 3555 câu danh ngôn, NXB Văn hóa – Thông tin, Hà Nội, 1997]
5. Ngữ liệu 5
“Bạn có thể không thông minh bẩm sinh nhưng bạn luôn chuyên
cần và vượt qua bản thân từng ngày một.
Bạn có thể không hát hay nhưng bạn là người không bao giờ trễ hẹn. Bạn không là người giỏi thể
thao nhưng bạn có nụ cười ấm áp. Bạn không có gương mặt xinh đẹp nhưng bạn rất giỏi thắt cà vạt cho
ba và nấu ăn rất ngon. Chắc chắn, mỗi một người trong chúng ta đều được sinh ra với những giá trị có sẵn.
Và chính bạn, hơn ai hết, trước ai hết, phải biết mình, phải nhận ra những giá trị
đó.”
(Trích Nếu biết trăm năm là hữu hạn...- Phạm Lữ Ân)
6. Ngữ liệu 6
“Cái quý giá nhất trên đời mà mỗi người có thể góp phần mang lại cho chính mình và cho người khác
đó là “năng lực tạo ra hạnh phúc”, bao gồm năng lực làm người, năng lực làm việc và năng lực làm
dân. Năng lực làm người là có cái đầu phân biệt được thiện - ác, chân - giả, chính - tà, đúng - sai...,biết được mình là ai, biết sống vì cái gì, có trái tim chan chứa tình yêu thương và giàu lòng trắc ẩn.
Năng lực làm việc là khả năng giải quyết được những vấn đề của cuộc sống, của công việc, của chuyên
môn, và thậm chí là của xã hội. Năng lực làm dân là biết được làm chủ đất nước là
làm cái gì và có khả
năng để làm được những điều đó. Khi con người có được những năng lực đặc biệt này thì sẽ thực hiện được những
điều mình muốn. Khi đó, mỗi người sẽ trở thành một “tế bào hạnh phúc”, một “nhà máy
hạnh phúc” và sẽ ngày ngày “sản xuất hạnh phúc” cho
mình và cho mọi người. Xã hội mở ngày nay làm cho không có
ai là “nhỏ bé” trên cuộc đời này, trừ khi tự mình muốn “nhỏ bé”. Ai cũng có thể trở thành những “con người lớn” bằng hai cách, làm được những việc lớn
hoặc làm những việc nhỏ với một tình yêu cực lớn. Và khi biết chọn cho mình một lẽ
sống
phù hợp rồi sống hết mình và cháy hết mình với nó, mỗi người sẽ có được một hạnh phúc trọn vẹn. Khi đó, ta không
chỉ có những khoảnh khắc hạnh phúc, mà còn có cả một cuộc đời hạnh phúc. Khi đó, tôi hạnh phúc, bạn hạnh phúc và chúng ta
hạnh phúc. Đó cũng là
lúc ta thực sự “chạm” vào
hạnh phúc!.”
(“ Để chạm vào hạnh phúc”- Giản Tư Trung, Thời báo Kinh tế
Sài Gòn Online, 3/2/2012 )
Nhóm chuyên môn Ngữ Văn
All comments [ 0 ]
Your comments