KẾT TRUYỆN CHỮ NGƯỜI TỬ TÙ - NGUYỄN TUÂN

Thứ Bảy, 10 tháng 2, 2018
Về cái kết của truyện ngắn Chữ người tử tù(Nguyễn Tuân), có ý kiến cho rằng “Sau khi Huấn Cao bị xử chém, quản ngục nhất định bỏ nghề cai tù về quê sinh sống để giữ thiên lương cho lành vững”. Anh/ chị hãy bình luận ý kiến trên?

a. Giới thiệu ngắn gọn về nhân vật Huấn Cao, quản ngục và cảnh cho chữ ở cuối truyện
b. Giải thích ý kiến
- Kết thúc truyện là sự kiện kết thúc, khép lại một câu chuyện. Cách kết thúc truyện bao giờ cũng gắn liền với chủ đề tư tưởng của tác phẩm, nó góp phần thể hiện thái độ và khát vọng của nhà văn đối với con người và cuộc sống.
- Nhận định trên thực chất là một cách tiếp cận và đồng sáng tạo của người đọc sau khi đọc xong tác phẩm.
c. Bình luận ý kiến
Tác phẩm kết thúc bằng chi tiết ngục quan vái lạy Huấn Cao mà nhận lời giáo huấn “Kẻ mê muội này xin bái lĩnh”.Truyện dừng lại ở đây nhưng người đọc tin chắc quản ngục sẽ nghe theo lời giáo huấn của Huấn Cao bởi 2 căn cứ dưới đây:
c1. Căn cứ vào sự vận động của cốt truyện và diễn biến nội tâm nhân vật quản ngục
- Về bản chất quản ngục là người tốt, có nhân cách: Ông là người có tâm hồn nghệ sĩ, biết yêu cái đẹp và kính trọng người có tài. Mà “Một kẻ biết kính mến khí phách, một kẻ biết tiếc, biết trọng người có tài, hẳn không phải là kẻ xấu hay là vô tình”.“tính cách dịu dàng và lòng biết giá người”... là thanh âm trong trẻo, thuần khiết, có tâm điền tốt và thẳng thắn...
- Sống trong môi trường nhà tù, nơi “người ta sống bằng tàn nhẫn, bằng lừa lọc”, quản ngục cũng trở nên lạnh lùng, thậm chí là tàn nhẫn (qua việc nhận tù, giao tù với “những mánh khóe hành hạ thường lệ”).
- Cuộc gặp gỡ bất ngờ với Huấn Cao tại nhà tù đã khiến quản ngục thay đổi:
+Ông quyết định quên đi bổn phẩn và trách nhiệm với triều đình, dũng cảm biệt đãi tử tù.
+Có lúc ông đã nhận ra mình “chọn nhầm nghề mất rồi”.
+ Ngay cả khi bị coi thường, sỉ nhục, ông vẫn giữ thái độ tôn kính với tử tù.
+ Khi được Huấn Cao cho chữ, quản ngục khúm núm, vái người tù. Tư thế và thái độ này không phải vì ông sợ sệt hay nịnh bợ mà trái lại nó thể hiện sự trân trọng và ngưỡng mộ của ông trước cái đẹp, trước người tài.
    + Đặc biệt quản ngục đã nhận lời khuyên răn từ Huấn Cao “Kẻ mê muội này xin bái lĩnh”. Điều này chứng tỏ ông tự nhận mình là người không sáng suốt (mê muội) và xin được nghe theo lời của Huấn Cao (bái lĩnh). Điều này cũng cho thấy nhân cách của quản ngục: ông không chỉ có tấm lòng biệt nhỡn liên tài mà còn biết phục thiện.
- Lời hứa của một nhân cách trước một nhân cách khác, lời hứa của một người còn sống với một người sắp từ giã cõi đời sẽ là một lời hứa có giá trị. Vì thế ta có thể chắc chắn rằng rồi ngục quan sẽ từ bỏ công việc cai tù để bắt đầu một cuộc sống khác.
c2. Căn cứ vàoquan niệm sáng tác theo chủ nghĩa lãng mạn của Nguyễn Tuân: ông là người tôn thờ cái đẹp, ông cho rằng cái đẹp chỉ tồn tại khi nó đi liền với cái chân, cái thiện. Cái đẹp có chức năng giáo dục và hướng thiện. Bởi thế sau khi được Huấn Cao cho chữ và khuyên bảo chắc chắn quản ngục sẽ từ bỏ nghề cai ngục bất lương để giữ gìn cái thiên lương trong sáng của mình.
d. Đánh giá
- Ý kiến trên nhấn mạnh vai trò của kết thúc truyện trong việc góp phần thể hiện chủ đề tư tưởng của tác phẩm.
- Bằng việc xây dựng một kết thúc mở Chữ người tử tù đã hấp dẫn được người đọc đồng thời cho thấy tài năng nghệ thuật của tác giả khi xây dựng cốt truyện.

- HS liên hệ.
Chia sẻ bài viết ^^
Other post

All comments [ 0 ]


Your comments